Những vần thơ trong Góc sân và khoảng trời đã cho chúng ta cả một thế giới xung quanh đa dạng và sinh động, bên cạnh đó còn có bóng dáng của những con người đã xuất hiện trong cuộc đời của nhà thơ nhí này. Người nào cũng để lại dấu ấn tốt đẹp trong con mắt của thi sĩ tí hon Trần Đăng Khoa; sự vật thì hầu như đều đã được nhân cách hóa, trở thành bạn bè thân thiết, không thể xa rời, và điều đặc biệt là tất cả đều được nhìn bởi đôi mắt trẻ thơ.
Thế giới muôn màu muôn vẻ đã được tái hiện dưới ngòi bút đáng yêu của Trần Đăng Khoa thuở 10 tuổi. Đó là con bướm vàng, cái sân, dòng sông Kinh Thầy, con chim, con gà, vườn cải, cây đa, con trâu, cây trầu... và nhất là ánh trăng của làng quê.
Thơ trong Góc sân và khoảng trời là thơ của tuổi thơ, viết về tuổi thơ, nhưng đó là tuổi thơ của thời đất nước đang trong chiến tranh chống xâm lăng, lửa đạn ngút trời. Đó là thời mà từ những anh trai làng đến các sinh viên đại học, và cả những người thầy của tác giả Trần Đăng Khoa cũng đều lên đường ra trận. Trong Góc sân và khoảng trời của Trần Đăng Khoa, có một mảng thơ về người thầy giáo, họ là những người thầy - người lính - người thương binh.
Đọc Góc sân và khoảng trời ta thấy Trần Đăng Khoa thuở lên 10 đã sáng tạo ra những vần thơ hấp dẫn, chan chứa tình cảm thơ ngây của trẻ thơ nhưng cũng đầy chiêm nghiệm như là một người lớn.
Mời bạn đón đọc!
|